Tiểu sử Kurt_Cobain

Kurt Donald Cobain sinh ngày 20 tháng 2 năm 1967 tại Aberdeen, Washington. Trong sáu tháng đầu đời, Kurt sống tại Hoquiam, Washington sau đó cùng gia đình chuyển tới Aberdeen. Cha của Kurt Cobain, ông Donald Leland Cobain mang trong mình dòng máu Ai-len và Pháp, còn mẹ, bà Wendy Elizabeth Fradenburg có đến 3 dòng máu: Ai-len, Đức và Anh ở trong người. Cobain có một người em gái tên Kimberly, sinh ngày 24 tháng 4 năm 1970. Cobain bắt đầu mộc lộ năng hiếu âm nhạc từ rất nhỏ. Theo như bà cô Mari, "Cậu ấy hát từ khi lên hai. Thường hát những bài của The Beatles như Hey Jude. Kurt bộc lộ sức hút của mình từ khi còn rất nhỏ."

Cha mẹ Cobain ly dị khi anh mới 8 tuổi, điều này đã tạo nên một vết thương không lành trong lòng Kurt Cobain. Mẹ của anh cũng nhận thấy con trai sống thu mình lại. Trong một cuộc phỏng vấn năm 1993, Cobain đã thổ lộ, "Tôi vẫn nhớ cảm giác xấu hổ, vì một vài lý do. Tôi đã xấu hổ vì cha mẹ mình. Tôi không dám đối diện với các bạn cùng trường. Tôi thấy tuyệt vọng và muốn có một gia đình bình thường như bao người khác, có cả bố lẫn mẹ. Tôi muốn được che chở. Bởi vậy tôi đã rất oán giận cha mẹ." Sau một năm sống cùng mẹ, Cobain chuyển tới Montesano, Washington để sống với cha. Những năm tháng tuổi trẻ nổi loạn của anh thật sự đã trở thành gánh nặng cho cha mẹ và gây ra sự náo loạn cho mọi người xung quanh. Anh đã từng bỏ nhà đi, sống lang thang hay ở nhờ nhà bạn.

Thời thơ ấu

Khi sống cùng với một gia đình Cơ đốc, Cobain đã cải sang đạo Cơ đốc giáo. Anh cũng thường xuyên đọc Kinh thánh và tới nhà thờ. Nhưng sau đó, Cobain đã chối bỏ giáo lý Cơ đốc bởi thấy những điều các tín đồ nói là cường điệu và trống rỗng. Anh đã từng đề cập vấn đề này trong ca khúc "Lithium". Tuy nhiên, tôn giáo vẫn giữ vị trí rất quan trọng trong đời tư và niềm tin của Cobain. Anh vẫn thường sử dụng hình tượng của Cơ đốc trong những bài hát. Anh vẫn duy trì niềm tin vào triết lý của đạo PhậtJainism. Cobain xem mình là tín đồ của cả đạo Phật và Jain trong suốt những năm tháng biến động của cuộc đời. Riêng cái tên Nirvana (Niết-bàn) đã nói lên tất cả.

Ở trường, Cobain ít khi tham gia vào các hoạt động thể thao. Anh chỉ tham gia vào câu lạc bộ đấu vật do người cha khăng khăng muốn vậy. Khi trở nên giỏi giang ở bộ môn này, anh trở nên coi thường những trải nghiệm vừa qua bởi đã chứng kiến nhiều thói hư tật xấu ở huấn luyện viên và những người cùng câu lạc bộ. Anh tự ý bỏ câu lạc bộ bất chấp sự tức giận của người cha. Sau đó, ông Donald ghi tên con mình vào giải bóng chày địa phương nhưng Cobain đã gạch tên để khỏi phải thi đấu. Thay vào đó, Cobain tập trung vào một khóa học nghệ thuật. Anh thường xuyên vẽ trong lớp và vẽ cả những chủ đề như giải phẫu người. Khi được giao vẽ một bức tranh biếm họa, Cobain đã vẽ Michael Jackson. Khi bị nói rằng bứa tranh này không phù hợp để trưng bày ở trường, Cobain đã vẽ một bức phác họa tổng thống Ronald Reagan.

Cobain có một người bạn đồng tính học cùng trường nên anh bị nghi ngờ là dân đồng tính. Trong cuộc phỏng vấn của The Advocate năm 1993, Cobain tự nhận mình là kẻ "đồng tính trong tâm hồn" và "dường như là một kẻ lưỡng tính". Anh cũng không giấu rằng mình thường sơn dòng chữ "Chúa là kẻ đồng tính" lên những chiếc xe tải ở Aberdeen. Tuy nhiên, ghi chép của cảnh sát ở Aberdeen chỉ ra rằng Cobain đáng bị bắt giam vì những dòng chữ đó. "Không hiểu tại sao cậu ta lại nói thế!" Trong lần phỏng vấn của một tạp chí, Cobain khẳng định, "Tôi không phải dân đồng tính, mặc dù tôi ước gì mình được như vậy, để được tránh xa những kẻ kỳ thị đồng tính."

Theo một vài người bạn cùng lớp và người thân, buổi biểu diễn đầu tiên của Cobain là với Sammy Hagar và Quarterflash ở Seattle. Còn Cobain thì nói là với Melvins. Như bao thanh niên sống ở Montesano, Cobain cuối cùng cũng xoay xở để tới những chương trình punk rock ở Seattle. Dần dần, Cobain thường xuyên lang thang quanh khu luyện tập của Melvins.

Vào giữa năm lớp 10, Cobain chuyển về sống với mẹ ở Aberdeen. Hai tuần trước khi tốt nghiệp, anh bỏ học sau khi nhận ra rằng mình không đủ tín chỉ để tốt nghiệp. Bà Wendy đã cho cho hai sự lựa chọn: kiếm một việc để làm hoặc rời khỏi nhà. Khoảng một tuần sau, Cobain thu dọn quần áo, đồ đạc rồi bỏ đi. Bị tống khỏi nhà, Cobain thường ở nhờ nhà bạn hoặc trốn trong tầng hầm nhà mẹ. Sau này, Cobain có giãi bày rằng khi không tìm được đâu để ở nữa, anh đã lang thang dưới cầu Wishkah. Quãng thời gian đó đã tạo cảm hứng cho anh viết ca khúc Something in the Way. Tuy vậy, Krist Novoselic thì nói, "Cậu ta đã lang thang ở đấy, nhưng bạn không thể sống ở một bờ sông bùn lầy, với thủy triều lên xuống mỗi ngày. Cậu ta là người theo chủ nghĩa xét lại."

Vào cuối năm 1986, Cobain, lần đầu tiên, tự tìm được chỗ ở và trả tiền phòng bằng cách làm việc cho một khu nghỉ mát ven biển cách Aberdeen 20 dặm. Cùng thời gian đó, anh đã thường xuyên qua lại Olympia, Washington để tới những chương trình Rock. Trong suốt những chuyến viếng thăm tới Olypia, Cobain đã gặp gỡ Tracy Marander - cô gái trong About a girl.

Sau khi chia tay Marander, Cobain qua lại với Tobi Vail, người có ảnh hưởng lớn tới nhóm nhạc nữ rất điên loạn thời đó là Bikini Kill. Có lẽ đây chính là cảm giác khi anh viết những ca từ "Love you so much it makes me sick" trong ca khúc Aneurysm. Vail thường được bạn bè ví von là "phụ kiện thời trang". Cô là một điển hình cho sự cuồng nhiệt, phóng khoáng ở thể loại punk rock trong khi Cobain lại muốn họ có một mối quan hệ nghiêm túc. Họ đã dành phần lớn thời gian để sống với nhau như một cặp vợ chồng. Họ nói với nhau về chính trị và triết học. Cô là người truyền cảm hứng cho anh để viết nên phần lớn các ca khúc trong album Nevermind. Có một lần, khi nói chuyện về âm nhạc với Kathleen Hanna, cô đã vạch lên tường dòng chữ "Kurt Smells Like Teen Spirit" để trêu rằng Kurt có mùi như thuốc khử mùi Teen Spirit. Nhưng anh lại không hề biết về loại thuốc đó. Anh nghĩ câu nói ám chỉ anh có sức trẻ tràn trề. Đây chính khởi nguồn của ca khúc Smells Like Teen Spirit.

Nirvana

Vào sinh nhật lần thứ 14, chú của Cobain đã hỏi anh muốn được nhận quà là một chiếc guitar hay một chiếc xe đạp. Cobain đã chọn guitar. Anh bắt đầu học chơi một vài bản nhạc như Back in Black của AC/DCMy Best Friend's Girl của The Car rồi nhanh chóng chuyển sang những bản nhạc của chính mình.

Ở trường cấp hai, Cobain gần như không tìm được ai có thể cùng chơi nhạc với anh. Trong khi lang thang quanh khu luyện tập của Melvins, anh gặp Krist Novoselic, một tín đồ của punk rock. Mẹ của Novoselic có một tiệm làm tóc và Cobain cùng Novoselic có thời kỳ đã luyện tập ở tầng trên của tiệm. Một vài năm sau, Cobain cố gắng thuyết phục Novoselic thành lập ban nhạc. Anh đã đưa cho Novoselic bản thu âm của anh với ban nhạc Fecal Matter. Sau vài tháng lưỡng lự, Novoselic cuối cùng cũng đồng ý tham gia với Cobain, tạo ra nền móng của Nirvana.

Trong suốt vài năm chơi nhạc cùng nhau, Novoselic và Cobain cùng nhau đi tìm một tay chơi trống. Cuối cùng, ban nhạc ký kết với Chad Channing. Họ đã cùng nhau thu âm album Bleach, phát hành trên Sub pop Records năm 1989. Tuy nhiên, Cobain cảm thấy không vừa ý với phong cách của Channing. Bởi vậy, vị thủ lĩnh đã tìm người thay thế. Cuối cùng, người được chọn là Dave Grohl. Cùng với Grohl, ban nhạc đã giành được thành công rực rỡ vào năm 1991 bằng việc phát hành album Nevermind.

Cobain phải đấu tranh để trung hòa giữa sự thành công rực rỡ của Nirvana với con người thật của anh. Anh cảm thấy phiền khi giới truyền thông so sánh anh với Frances Farmer. Anh đã phải nén giận trước những người tự nhận là hâm mộ Nirvana nhưng lại chẳng hiểu gì hoặc có cái nhìn sai lệch về quan điểm chính trị của ban nhạc.

Giọng ca phản đối kịch liệt việc bất bình đẳng giới, nạn phân biệt chủng tộc và kỳ thị người đồng tính. Cobain còn tự hào tuyên bố rằng Nirvana đã từng biểu diễn cho quỹ hỗ trợ người đồng tính No-on-Nine vào năm 1992. Cobain đã cất tiếng ủng hộ tổ chức Pro-choice (về quyền lựa chọn có tiếp tục hay ngừng sinh sản của phụ nữ.) và đã từng tham gia vào chương trình Rock for Choice (Chương trình ủng hộ tổ chức Pro-choice) được khởi sướng bởi ban nhạc L7. Vì hành động này, Cobain đã bị những người của tổ chức Pro-life đe đọa giết chết khi anh bước lên sân khấu. Trong bìa của Incesticide còn viết "Nếu bất kỳ ai trong số các bạn, bằng cách này hay cách khác, kỳ thị những người đồng tính, những người da màu hoặc phụ nữ thì xin vui lòng tránh xa ra và hãy để cho chúng tôi được yên. Cũng đừng tới những chương trình biểu diễn hay mua đĩa của Nirvana nữa". Một xã hội chỉ có thể được giải phóng khi diệt trừ được tận gốc phân biệt giới.

Hôn nhân

Lần đầu tiên Courtney Love thấy Cobain biểu diễn là ở Portland, Oregon năm 1989. Cặp đôi đã nói chuyện qua loa với nhau sau buổi diễn. Love ngay lập tức si mê Cobain nhưng anh lại lảng tránh. Anh không chắc là anh muốn có một mối quan hệ. Theo như tờ Everett True, cặp đôi chính thức công khai quan hệ tại buổi biểu diễn của L7Butthole Surfers tại Los Angeles vào tháng 5 năm 1991. Sau một gian tìm hiểu nhau, họ nhận ra cả hai có rất nhiều điểm chung. Cobain nói rằng "Tôi đã từng xác định rằng sẽ sống độc thân thêm một thời gian nữa. Nhưng tôi biết tôi rất thích Courtney. Quả là khó khăn khi phải xa cô ấy vài tháng."

Trong khoảng thời gian Nirvana trình diễn Saturday Night live năm 1992, Love phát hiện ra mình có bầu với Cobain. Một vài ngày sau khi kết thúc tour diễn Nirvana's Pacific Rim, vào thứ hai, ngày 24 tháng 2 năm 1992, Cobain và Love đã tổ chức lễ cưới tại bãi biển Waikiki, Hawaii. Love đã mặc bộ váy bằng sa tanh và ren từng thuộc về Frances Farmer trong khi Cobain mặc nguyên một bộ đồ ngủ màu xanh lá cây vì "lười quá không muốn thay tuxedo". Cobain đã trả lời với tạp chí Sassy rằng "Tôi đã kết hôn và quan điểm của tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi không thể tin rằng tôi có thể hạnh phúc đến thế. Lúc đó, tôi thậm chí còn quên rằng mình đang chơi cho một ban nhạc. Tôi mờ mắt vì tình yêu! Tôi biết nghe có vẻ thật ngớ ngẩn, nhưng đó là sự thật. Tôi không thể từ bỏ ban nhạc bây giờ. Điều đó không quan trọng, nhưng tôi còn những bản hợp đồng." Vào ngày 18 tháng 8, Framces Bean Cobain, con gái của họ, ra đời.

Một bài báo của tạp chí Vanity Fair năm 1992 viết rằng Love thừa nhận cô đã sử dụng heroin, một cách vô thức, khi đang mang bầu. Love đã lên tiếng rằng tờ Vanity Fair đã trích dẫn sai ý cô. Nhưng sự kiện trên đã nổ ra những cuộc cãi vã giữa cặp đôi này. Dư luận còn cho rằng Frances có vấn đề vì cha mẹ hút thuốc phiện. Ủy ban bảo vệ trẻ em Los Angeles đã kiện Cobain ra tòa, tố cáo việc sử dụng thuốc phiện của hai vợ chồng là điều không thể chấp nhận được khi họ lên chức cha mẹ.

Theo quyết định của tòa, mới hai tuần tuổi, Frances Bean Cobain đã phải sang sống tại nhà người chị em của Courtney là Jamie vài tuần. Sau đó cặp đôi đã giành lại quyền nuôi con với điều kiện là phải tiến hành xét nghiệm nước tiểu và chịu sự quản thúc của nhân viên xã hội. Sau vài tháng rắc rối, cuối cùng, hai vợ chồng đã hoàn toàn được trả lại quyền nuôi con gái.

Thói quen xấu

Gần như trong suốt cuộc đời, Cobain phải hứng chịu những cơn đau dữ dội do bệnh viêm cuống phổi và đau dạ dày. Cơn đau dạ dày đã làm cho Cobain suy nhược cả về thể chất lẫn tinh thần. Anh đã cố gắng tìm hiểu lý do cơn đau trong nhiều năm nhưng không một bác sĩ nào có thể chẩn đoán chính xác nguyên nhân. Có khả năng đó là kết quả của chứng vẹo xương sống hoặc tình trạng trầm cảm trong suốt tuổi thơ của Cobain.

Cobain hút Marijuana (một loại thuốc lá bị cấm ở Mỹ) từ năm 1980 khi mới 13 tuổi và thường xuyên hút trong suốt thời thanh niên. Theo Tracy Marander, Cobain cũng có thời gian dùng một lượng lớn LSD. Còn theo Krist Novoselic, Cobain "thật sự hủy hoại bản thân bằng ma túy, cồn, bất kỳ chất kích thích nào". Cobain trở thành con nghiện rượu và trở nên bê tha.

Lần đầu Cobain nếm mùi heroin là khoảng năm 1986. Kẻ đưa thuốc cho anh hoạt động tại khu nghiện ở Tacoma, Washington. Trước kia, chính hắn đã là người cung cấp Percodan cho anh[2]. Trong vòng vài năm, thỉnh thoảng Cobain mới sử dụng heroin. Nhưng đến cuối năm 1990, anh trở nên nghiện ngập. Với anh "hút trở thành thói quen" để dập tắt cơn đau dạ dày. Cobai giãi bày, "Ban đầu, sau khi hút, tôi không bị cơn đau dạ dày hoành hành trong ba ngày sau đó. Cảm giác thật nhẹ nhõm."

Trong thời gian quảng bá album Nevermind, việc sử dụng heroin bắt đầu gây ra những tác hại của nó. Trong số đó phải kể tới quãng thời gian ban nhạc trình diễn Saturday Night Live năm 1992. Khi đó họ đã tiến hành chụp hình với nhiếp ảnh Micheal Levine. Dù đã được chuẩn bị trước, Cobain vẫn ngủ gật gù trong suốt quá trình chụp. Cobain kể lại với người viết sử Micheal Azerra rằng, "Ý tôi là, họ muốn gì đây? Họ chẳng có ý định khuyên tôi dừng lại. Bởi vậy tôi không quan tâm. Rõ ràng, với họ, nó giống như một thứ gì ma quái vậy. Họ chẳng biết gì cả. Bởi vậy, họ đều nghĩ là tôi sắp chết rồi."

Tình trạng nghiện ngập của Cobain ngày một trầm trọng. Anh đã cố từ bỏ vào năm 1992, không lâu sau khi Love phát hiện ra họ sắp lên chức cha mẹ. Ngay sau khi anh hồi phục, Nirvana lập tức tới Úc biểu diễn. Nhưng Cobain có vẻ xanh xao và hốc hác. Những cơn đau đớn vật vã đã khiến tour diễn phải tạm dừng. Không lâu sau khi trở về nhà, Cobain sa vào nghiện ngập.

Cái chết

Sau khi tour diễn kết thúc ở Munich, Đức, vào ngày 1 tháng 3 năm 1994, Cobain bị chẩn đoán mắc bệnh viêm cuống họng và viêm thanh quản trầm trọng. Anh bay tới Roma vài ngày sau đó để điều trị. Ngày 3 tháng 3, Love cũng bay tới với chồng. Sáng hôm sau, cô thức dậy và phát hiện Cobain đã trộn Champagne với Rohypnol và sử dụng quá liều (Rohypnol là một loại thuốc kích thích mà Love đã mang theo khi bay tới Rome). Ngay lập tức, Cobain được đưa tới bệnh viện. Anh rơi vào tình trạng mê man bất tỉnh. Sau năm ngày ở bệnh viện, Cobain xuất viện và trở lại Seattle. Theo Love, việc xảy ra lần đó là do Cobain đang cố gắng tự tử.

Vào ngày 18 tháng 3, Love gọi điện cho cảnh sát để báo rằng Cobain định tự tử. Anh đã khóa phòng lại và ở trong đó với một khẩu súng. Cảnh sát tới và khám thấy vài khẩu súng cùng thuốc từ chỗ Cobain. Anh khăng khăng rằng anh không có ý định tự tử và chỉ khóa cửa phòng lại để trốn Love. Khi bị cảnh sát thẩm vấn, Love nói rằng Cobain chưa bao giờ có ý định tự tử và cô cũng chưa bao giờ thấy anh cầm súng.

Ngày 25 tháng 3, Love tìm cách giải quyết vấn đề nghiện ngập của Cobain bằng các thảo luận với mười người khác gồm bạn bè trong giới âm nhạc, quản lý hãng thu âm, và người bạn thân nhất của Cobain, Dylan Carlson. Nhưng dù sao, vào cuối ngày, Cobain cũng đồng ý tham gia một khóa cai nghiện. Cobain tới trung tâm hồi phục Exodus, Los Angeles, California vào ngày 30 tháng 3. Tối hôm đó, Cobain vừa đi vừa hút thuốc rồi quyết định trèo qua hàng rào cao sáu foot (khoảng 1,83m) để trốn khỏi trung tâm. Anh đi taxi tới sân bay Los Angeles và bay về Seattle.

Ngày mùng 2 và 3 tháng 4, Cobain lang thang quan Seattle, nhưng bạn bè và gia đình không xác định được cụ thể là ở đâu. Vào ngày 3-4, Love thuê thám tử tư, Tom Grant, để tìm kiếm Cobain. Vào 7-4, Nirvana rút khỏi liên hoan âm nhạc Lollapalooza khiến nhiều người nghi ngờ ban nhạc sẽ tan rã.

Ngày 8 tháng 4 năm 1994, một người thợ điện tới để lắp hệ thống bảo vệ đã phát hiện ra xác của Cobain tại ngôi nhà bên hồ của anh ở Washington.

Có một ít máu chảy ra từ tai của Cobain. Người thợ điện khai rằng không thấy dấu hiệu nào của chấn thương. Ông ta cứ nghĩ Cobain đang ngủ cho tới khi nhìn thấy khẩu sung ngắn tì vào cằm. Người ta tìm thấy trong bức thư tuyệt mệnh viết rằng, "Tôi không còn thấy thích thú khi nghe, sáng tạo âm nhạc và viết nhạc một cách thực sự từ nhiều năm gần đây."

Tập trung nhiều heroin và một lượng nhỏ Valium (một loại dược phẩm giúp lấy lại cân bằng và giảm stress) được tìm thấy ở Cobain. Anh đã nằm đây được vài ngày. Theo khám nghiệm tử thi, Cobain chết vào khoảng ngày 5-4, năm 1994. Khẩu súng gây ra cái chết của anh là của người bạn thân, Dylan Carlson. Chính người bạn thân này cũng không thể tin rằng anh ta đã tiếp tay cho cái chết của Cobain. Carlson không tin Cobain tự tử vào thời điểm này. Cobain nói anh cần khẩu súng để đề phòng bất trắc khi ở nhà.

Ngày 10 tháng 4, bảy nghìn người đã mặc đồ tang để cầu nguyện cho Cobain tại công viên ở Seattle. Bài phát biểu tưởng nhớ Kurt Cobain của Krist NovoselicCourtney Love được phát tại đây. Love đã đọc một phần di thư của Cobain cho đám đông nghe. Love đã gục ngã, khóc than và nguyền rủa Cobain. Gần cuối buổi cầu nguyện, Love tới công viên và trao một số quần áo của Cobain cho những người vẫn còn ở đó.

Tro cốt của Kurt Cobain được rải xung quanh một nhà chùa Phật ở Ithaca, New York, một phần rải trên sông Wishkah, nơi anh lớn và một phần được Love giữ lại. Vào giữa năm 2008, lọ tro cốt bị đánh cắp tại nhà riêng của Love.[3]

Tuyệt vọng với bệnh tật và cuộc sống, Kurt Cobain đã ra đi nhưng âm nhạc của anh sống mãi trong trái tim người yêu Rock.